Australia chi tiền mua pháo phản lực HIMARS Mỹ

ANTD.VN - Sau khi chứng kiến hiệu quả của pháo phản lực HIMARS của Mỹ phát triển tại Đông Âu, Australia đã quyết định chi tiền để mua dòng vũ khí này. 
Bộ trưởng Công nghiệp Quốc phòng Pat Conroy hôm 5/1/2023 thông báo Australia chấp nhận mua tổ hợp pháo phản lực HIMARS từ phía Mỹ, loại vũ khí này sẽ được triển khai trong giai đoạn 2026-2027.
Ông Pat Conroy từ chối tiết lộ giá trị của thương vụ, nói rằng Australia sẽ đầu tư tối đa khoảng 1,4 tỷ USD để mua hệ thống HIMARS của Mỹ và tên lửa diệt hạm NSM do Na Uy chế tạo.
"Hiệu quả của các hệ thống HIMARS trong xung đột Ukraine đã tác động đến quyết định của chính phủ. Chúng tôi nhanh chóng đặt hàng để hạn chế thời gian chờ đợi, trong bối cảnh nhu cầu sở hữu loại vũ khí này tăng mạnh trên toàn thế giới", Bộ trưởng Conroy cho hay.

Quan chức Australia nói rằng HIMARS sẽ giúp tăng tầm tấn công của quân đội Australia từ 30 km lên 300 km, thậm chí tới 500 km với với loại tên lửa dẫn đường trong tương lai.

Hệ thống pháo phản lực phóng loạt M142 HIMARS của Mỹ được đánh giá là một trong những loại vũ khí phóng loạt nguy hiểm nhất hiện nay.
Đây chính là biến thể thu gọn của loại pháo phản lực M270. Chúng sử dụng khung gầm xe bánh lốp 6x6 thay vì bánh xích.
Tổ hợp pháo phản lực phóng loạt M142 HIMARS bao gồm hai thành phần chính là xe mang phóng và xe tải đạn.
Xe mang phóng được lắp động cơ diesel Caterpillar 3115 ATAAC dung tích 6,6 lít có công suất 290 mã lực cho tốc độ tối đa 85 km/h; tầm hoạt động 480 km.
Xe có độ cơ động rất tốt khi leo được dốc 60%; vượt chướng ngại vật cao 0,6 m; vượt hào rộng 1 m; lội nước sâu 0,9 m.
Mỗi xe phóng mang theo một container chứa 6 ống phóng đạn rocket, và khi cần container này có thể chứa và phóng một tên lửa MGM-140.
M142 có độ sát thương lớn, chỉ mất 20 giây để phóng 6 quả rocket M26 tạo ra vùng sát thương rộng 78,5 ha.
Mỗi quả đạn rocket M26 lại mang theo 644 đầu đạn con M77, từ khoảng cách 30 km. Lục quân Mỹ ví đây là phương án ném bom mà không cần sự trợ giúp từ máy bay không quân.
Trong chiến dịch Bão táp sa mạc (1990-1991), các tổ hợp pháo phản lực phóng loạt tỏ rõ sức mạnh dù chỉ dùng đạn M26 cơ bản.
Vào thời điểm đó, Mỹ bắt đầu phát triển mẫu rocket có tầm bắn tới 45 km, nhưng vẫn sử dụng đầu đạn M77.
Không lâu sau, đầu đạn này được thay thế bằng biến thể M85 mới hơn, có cùng sức hủy diệt nhưng tỷ lệ trục trặc kỹ thuật chỉ 1% so với 5% của M77.
Tuy nhiên, điểm yếu của chúng là các quả đạn không có hệ thống dẫn đường, khiến chúng có độ chính xác rất thấp, dễ gây thiệt hại ngoài ý muốn trên chiến trường.
Mỹ sau đó cho ra đời phiên bản đạn rocket M30 trang bị đầu tự dẫn và 404 bom con M85, giảm bớt sức sát thương nhưng tăng đáng kể độ chính xác với các mục tiêu cỡ nhỏ.
Biến thể đạn rocket M31 mới nhất được coi là giải pháp hiệu quả để tiêu diệt mục tiêu trong đồi núi và đô thị với độ chính xác tối đa.
Đầu đạn chùm M85 được thay bằng khối thuốc nổ mạnh nặng 100 kg, cho phép tiêu diệt mục tiêu đơn lẻ mà không gây thiệt hại ngoài dự tính cho khu vực xung quanh.
Quả đạn trang bị hệ thống dẫn đường quán tính và định vị vệ tinh, cho phép nó đánh trúng trong bán kính dưới 10 m quanh mục tiêu định trước.
Tầm bắn được nâng lên khoảng 80 km, ngoài khả năng phản pháo của hầu hết các tổ hợp pháo phản lực thông thường, bảo đảm khả năng sống sót cho bệ phóng của hệ thống M142.
Ngoài ra tổ hợp M142 HIMARS còn có thể phóng tên lửa MGM-140 với tầm bắn từ 300 km - 500 km.