Các phương tiện truyền thông Nga gần đây liên tục đăng tải hình ảnh xe thiết giáp MT-LB mang theo các ống phóng rocket hàng không UB-32-57, cơ số có thể 2 - 4 cụm, tức là sẽ mang theo 64 - 128 đạn rocket loại S-5.
Những phương tiện yểm trợ hỏa lực tự chế như vậy không phải sản phẩm mới, thực chất đã xuất hiện lần đầu tiên vào thập niên 1980, khi Quân đội Liên Xô tham chiến tại Afghanistan.
Khi đó đã có ý tưởng sử dụng rộng rãi rocket hàng không S-5 trang bị cho máy bay để lắp đặt trên các phương tiện mặt đất, ngoài thiết giáp MT-LB thì khung gầm xe tải Ural-4320, xe bọc thép trinh sát BRDM-2 và xe tăng T-62 cũng được trưng dụng.
Cơ số lớn đạn rocket khi được phóng vào một mục tiêu trong thời gian ngắn sẽ gây tác động tâm lý rất mạnh, vũ khí này đang được Quân đội Nga sử dụng ngày càng rộng rãi trên chiến trường Ukraine.
Thành phần đầu tiên của hệ thống vũ khí đặc biệt nói trên là xe thiết giáp bánh xích MT-LB, được Liên Xô thiết kế và đưa vào sử dụng từ cuối những năm 1960, phương tiện trên được dùng ban đầu với mục đích là vận tải quân, hàng hóa, cứu thương và kéo pháo.
Mặc dù vậy, chiếc MT-LB nguyên bản không quá nổi tiếng và thông dụng với mục đích chở quân cơ động ra chiến trường như thiết giáp bánh lốp kiểu BTR. Tuy nhiên khung gầm của nó lại khá phù hợp trong việc triển khai cho nhiều chức năng khác nhau.
MT-LB có trọng lượng 11,9 tấn, chiều dài 6,45 m, chiều rộng 2,86 m, chiều cao 1,86 m, cửa đuôi cung cấp bảo vệ tốt hơn nhiều trước các loại hỏa lực trên chiến trường so với dòng BTR bánh lốp, xe có thể chở theo 11 binh sĩ mang đầy đủ trang bị hoặc kéo theo 6.5 tấn hàng hóa.
Xe được trang bị một động cơ Diesel YaMZ 238 công suất 240 mã lực, cho phép đạt vận tốc tối đa 61 km/h trên địa hình bằng phẳng và có thể bơi bằng hệ thống xích với tốc độ 5 - 6 km/h.
Vũ trang thường gặp của thiết giáp bánh xích MT-LB là một tháp súng máy PKT 7,62 mm nằm ở bên phải, cho phép nó thực hiện vai trò yểm trợ hỏa lực cho bộ binh trên chiến trường.
S-5 (ARS-57) là một loại rocket cỡ 55 mm được phát triển bởi Không quân Liên Xô để trang bị cho máy bay chiến đấu cánh cố định cũng như trực thăng nhằm chống lại các mục tiêu mặt đất.
Dự án nghiên cứu chế tạo rocket hàng không S-5 bắt đầu từ thập niên 1950 như một phần của chương trình vũ khí không đối không AS-5, nhằm mục đích trang bị cho tiêm kích MiG-19.
Đạn rocket ARS-57 đã được thử nghiệm trên tiêm kích MiG-15 và MiG-17, các bài kiểm tra hoàn thành vào năm 1955 trên MiG-17PF và nhận được kết luận đây không phải là một vũ khí phù hợp cho các trận không chiến.
Thay vào đó, tới tháng 4/1955, loại đạn này được chính thức chấp nhận đưa vào trong thành phần chiến đấu của Không quân Liên Xô với vai trò vũ khí không đối đất và nhận định danh S-5.
Rocket S-5 có tất cả 11 biến thể, hình dạng và cấu tạo phụ thuộc vào mục đích sử dụng. Các loại chính gồm: S-5K sử dụng đầu đạn lõm để chống thiết giáp, S-5M là loại nổ phân mảnh sát thương chống bộ binh, S-5S là loại đạn chứa 1.000 - 1.100 mũi tên dài 40 mm.
Đạn rocket không điều khiển S-5 có chiều dài 0,83 - 1,073 m; trọng lượng 3,64 - 5,02 kg; tầm bắn vào khoảng 3 - 4 km tùy phiên bản, chúng được phóng đi từ ống phóng chuyên dụng loại UB-16-57 và UB-32-57, sức chứa 16 và 32 quả đạn.
Trong khi đó ở phía Ukraine, lực lượng vũ trang nước này cũng có một vũ khí tương tự, nhưng thay vì ống phóng UB-32-57 với rocket S-5 thì họ lại ưa chuộng cụm ống phóng B-8M1, mang 20 đạn rocket S-8 cỡ 82 mm mạnh mẽ hơn khá nhiều.