Nối dài những chuyến "bay" đêm điên dại

ANTĐ - Trong cái không gian chỉ như cái manh chiếu di động ngập ngụa mùi bia rượu, mùi thuốc ấy, có khi đến gần chục con người điên điên, dại dại gào thét, hét hò, uốn éo theo tiếng nhạc sàn chát chúa phát ra từ đôi loa khủng. Họ mới “dạt” ra từ một vài vũ trường, quán bar vừa đóng cửa, và tiếp tục phê lắc, đi “bay” trên những chuyến taxi đêm.

Ma túy, tài mà và “vũ trường di động”

Nguyễn Đình Tâm, một lái xe taxi có thâm niên gần 4 năm chạy đêm ở Hà Nội, kể với tôi: “Chạy đêm nhiều nên cũng quen rồi, chỉ cần nhìn thấy cái bọn “điên dại” ấy khật khưỡng bước ra khỏi các vũ trường, quán bar chui vào xe là tôi bật nhạc. Mà phải nhạc sàn cực mạnh, cực độc, càng đinh tai, nhức óc càng tốt, cố gắng hỏi đứa tỉnh nhất xem “bãi đáp” tiếp theo của chúng ở đâu, rồi kệ, im lặng mà chở…”.

Bởi, phần lớn những khách hàng kiểu này vẫn đang trong trạng thái lâng lâng, “nửa điên, nửa dại” vì phê thuốc và rượu mạnh, nên thường chọn các nhà nghỉ, khách sạn quen nằm ven ngoại ô thành phố để tiếp tục cuộc chơi. Có khi hứng chí, “bãi đáp” của đám dân “bay” này là một nhà nghỉ, khách sạn, bãi biển nào đó ở tận Hải Phòng, Lạng Sơn…, lái xe cũng phải chiều, chạy một mạch tới sáng.

Lúc này, taxi chỉ đóng vai trò giống như một phương tiện trung chuyển, duy trì cảm giác mạnh, cảm giác “bay”. Nhưng đôi khi, theo yêu cầu lái xe chỉ cần táp vào một bãi đất trống, bờ sông nào đó, mặc kệ khách giật lắc, hò hét với tiếng nhạc. Đến khi cơn phê thuốc lắc, ma túy, tài mà, rượu mạnh trong người tàn hết, tất cả nằm vật lên nhau như những xúc thịt không thèm cựa quậy thì cuộc chơi mới kết thúc.

Nối dài những chuyến "bay" đêm điên dại ảnh 1
Những cô gái vừa xuống một xe taxi

Mỗi lần “hành xác” cùng “thượng đế” như thế, Tâm được trả công chừng 500.000 - 1 triệu, chưa tính tiền cước xe. Khách của Tâm phần lớn là khách quen, toàn những “cậu ấm, cô chiêu” mới 17-18, có đứa chỉ 14-15 tuổi theo bạn “dạt nhà”. “Ngày trước, các cuốc xe như thế cũng hiếm, dân “bay” chủ yếu “bay”, “lắc” trong các vũ trường, quán bar, nhà nghỉ, nhưng thời gian gần đây, các cơ quan chức năng tổ chức triệt phá ráo riết các tụ điểm “bay” đêm, nên giờ khách đang có xu hướng chuyển dần sang “bay taxi”. Có nhóm chừng 7 đứa cả nam lẫn nữ, lên xe chúng nó gào thét chán không đã, lột sạch quần áo, trần truồng nhảy múa…”, Tâm chia sẻ.

“Với những chuyến đi phục vụ khách thâu đêm, suốt sáng như thế cũng không hề đơn giản, lái xe phải là tay “cứng cựa” cả về nghề lẫn bản lĩnh sống. Chỉ cần nói ngay cái chuyện điều khiển vô lăng trong tình trạng xe bị mất thăng bằng do khách dậm, nhảy cũng đã hết sức nguy hiểm, dễ gây tai nạn, lại phải liên tục hít thở môi trường không khí đặc quánh mùi khói thuốc, rượu bia, son phấn…, cũng đủ buồn nôn. Nhiều khi khách còn cố tình nài ép mình “chơi” thuốc cùng họ, nếu không từ chối khéo cũng dễ xảy ra tình trạng đánh lộn, mà thử “chơi” vài lần dính nghiện như thường…”, Tâm kể tiếp.

Nhiều lái xe đã không giữ được mình trước những cám dỗ chết người, ban đầu cũng chỉ vì nể khách, “cắn” thử vài viên cho biết “mùi”, riết thành quen, dần sa chân vào con đường nghiện ngập. Để có tiền “phê”, “bay”, cánh lái xe này làm thêm đủ thứ nghề, từ dẫn mối gái mại dâm đến mua “hàng trắng” cho khách. Miễn là có tiền.

Mại dâm và những cuộc thanh trừng đẫm máu

Nghề lái xe taxi đêm thường xuyên gặp khách là các thành phần bất hảo, những kẻ chuyên sống bám vào bóng đêm, từ kẻ say rượu, phê thuốc, gái mại dâm đến những đứa trẻ bỏ nhà đi bụi.

Thông thường, những khách ngà ngà men rượu được cánh lái taxi đêm ưa chuộng. Bởi sau các cuộc nhậu tơi bời, mệt lả, địa chỉ khách cần là các quán karaoke, massage, thư giãn và… gái. Khi đó, khả năng “chim mồi”, “dẫn gái” của lái xe được phát huy tối đa. Để làm được điều đó, họ phải biết rành rẽ các tụ điểm ăn chơi, nhà nghỉ, vũ trường, nắm rõ cần “săn gái” ở đâu và biết phân loại “hàng” theo yêu cầu của khách, “hàng vip”, “chân dài”, “hàng cỏ” gọi phố nào, giá bao nhiêu? Mỗi lần “dẫn gái” thành công như vậy, lái xe thường được khách “bo” từ vài trăm nghìn đến hàng triệu đồng, chưa kể tiền “cắt phế” từ chủ quán và các em tiếp viên.

Nối dài những chuyến "bay" đêm điên dại ảnh 2
Buổi đêm, là thời gian hoạt động mạnh của taxi “dù”

Thế nhưng, cũng không ít vị khách “giang hồ” lên xe “bẻ hành, bẻ tỏi”, căn vặn đủ điều, xuống xe chỉ tìm mọi thủ đoạn để… “xù”. Đa số lái xe taxi đêm đã quá quen với cái chuyện “thượng đế” nôn ọe, văng tục, chửi bậy, dí dao, dí súng vào đầu, vào cổ trừ nợ, ăn quỵt tiền xe, hoặc nhẹ nhàng thì cũng gặp vài ả cave ế khách “nằm ngửa, dạng chân” đòi trừ nợ.

Nhiều khi, đó là cái bẫy do “thượng đế” cố tình bày đặt ra. Có trường hợp, lái xe vừa rờ rẫm liền bị ả cave ghì chặt rồi hét toáng lên, tức thì có cả đống những đầu trọc, vằn vện đầy người lao vào đánh hội đồng tơi bời vì cái tội “làm nhục vợ tao”. Sau trận đòn thừa sống, thiếu chết đó, chúng còn lột sạch từ điện thoại, tiền bạc…, gọi là chút “bồi thường danh dự”.

Thượng tá Trịnh Văn Sỹ, Phó phòng CSGT (Công an Hà Nội), cho biết: Việc kiểm tra, quản lý hoạt động taxi đang gặp nhiều khó khăn, nhất là tình trạng taxi không đủ điều kiện hoạt động vận tải chuyển sang hoạt động vào ban đêm. Bên cạnh đó là tình trạng taxi “dù” và gắn chíp điện tử “gian cước”. Những xe này sau khi bị bắt giữ, xử lý, vẫn tiếp tục vi phạm.

 Để xử lý tận gốc tình trạng này, ngoài việc không cấp giấy phép kinh doanh mới, cần phải áp dụng các hình thức xử lý nghiêm mới đủ sức răn đe, vì hiện nay hình thức hoạt động và vi phạm của taxi ngày càng tinh vi hơn.

Lâu rồi thành quen, cánh lái xe cũng nghĩ ra “trăm phương, ngàn kế” để đối phó với những “thượng đế” kiểu này. Nếu khách lạ, thấy có biểu hiện say xỉn hoặc đáng nghi ngờ thì chỉ có mỗi cách lảng tránh ra càng xa càng tốt, nếu không được thì từ chối khéo “đang chờ đón khách đã hẹn trước!”.

Nhưng, đáng ngại nhất là những đám thanh niên choai choai gọi taxi đi “chiến”. Tâm kể, có lần đỗ xe ở phố Thái Phiên, bị một nhóm gần trăm tên tóc xanh, tóc đỏ tay cầm mã tấu, tuýp nước, ép chở. Chúng gọi đủ 15 chiếc xe yêu cầu đưa xuống hồ Linh Đàm để “rửa hận” cho một thằng trong nhóm bị làm nhục. Cũng may hôm đó không xảy ra hỗn chiến, bởi nhóm ở Linh Đàm chắc lường trước được sự việc nên đã “bặt vô, âm tín”.

“Gặp phải những trường hợp đó nếu không đồng ý đi có khi ăn đòn, nhẹ thì bị đập phá xe, không thì cũng lĩnh vài cái tuýp nước vào đầu. Mà có chở chúng nó đến nơi cũng không dám bỏ về, “chiến” xong, tìm xe không thấy, nó nhớ tên, nhớ số xe thì hôm sau mình “ăn đủ”. Nhiều khi còn bị phía bên kia đánh cho tơi bời vì mắc cái tội chở “quân địch””, Tâm chia sẻ.

Đã có rất nhiều trường hợp lái xe bị “ăn đủ” từ những màn thanh trừng, trả thù của “thượng đế”, như trường hợp anh Bùi Mạnh Quân (SN 1989), lái taxi bị bắn vào đầu trong vụ án giết người trong đêm ngày 29-4-2011 trên phố Xã Đàn, Hà Nội. Hôm đó, anh Quân chở chị Nguyễn Thị Liên và hai người bạn, đang trên đường từ phố Kim Liên mới sang phố Xã Đàn thì bất ngờ bị một tốp thanh niên đi xe máy đuổi theo yêu cầu anh dừng xe. Chị Liên không cho dừng, bắt anh tiếp tục tăng tốc nhằm tẩu thoát khỏi sự truy đuổi. Một tên trong nhóm truy đuổi đã rút súng bắn anh Quân trọng thương hộp sọ, sau đó hạ sát chị Liên.

Vẫn biết ẩn họa luôn rình rập trong cái nghề lái taxi đêm như thế, nhưng một số lái xe vẫn cố gắng bám trụ, không dám bỏ nghề. Phần vì sự cám dỗ của đồng tiền thu được từ các chuyến “bay”, “lắc” đó tương đối lớn, mặt khác, đa số những chiếc xe này là taxi “dù”, không biển hiệu, giấy phép hành nghề, nên rất khó lưu hành vào ban ngày.

Từ ngày 10-11-2011, Bộ GTVT và Sở GTVT Hà Nội đã tổ chức phối hợp tổng kiểm tra toàn diện hoạt động taxi trên địa bàn thành phố, cộng với việc các lực lượng chức năng tăng cường kiểm tra, xử lý các lái xe vi phạm nên các hoạt động “bay”, “lắc” trên những “vũ trường di động” có phần thuyên giảm. Nhưng, lượn quanh trên các tuyến phố Hà Nội, vẫn còn rất nhiều những chiếc taxi nhạc nhẽo xập xình lao vun vút vào bóng đêm.