Xuất hiện dị bản của "Người tình"

(ANTĐ) - "Hoàn thiện, tương phản và đầy dư ba" là những nhận xét dành cho cuốn "Người tình Hoa Bắc". Bảy năm sau thành công chói lòa của Người tình (giải Goncourt 1984), Marguerite Duras viết lại một lần nữa câu chuyện tình giữa cô bé da trắng và người Hoa.

Xuất hiện dị bản của "Người tình"

(ANTĐ) - "Hoàn thiện, tương phản và đầy dư ba" là những nhận xét dành cho cuốn "Người tình Hoa Bắc". Bảy năm sau thành công chói lòa của Người tình (giải Goncourt 1984), Marguerite Duras viết lại một lần nữa câu chuyện tình giữa cô bé da trắng và người Hoa.

Ở trang mở đầu Người tình Hoa Bắc, tác giả viết: “Lẽ ra cuốn truyện có thể mang tên Người tình trên phố hoặc Tiểu thuyết về người tình hoặc Truyện Người tình viết lại. Cuối cùng người ta đã lựa chọn giữa cái tựa rộng hơn, thực hơn: Người tình Hoa Bắc”.

Tuy diễn biến tình tiết không thay đổi, song phương thức tự sự của Người tình Hoa Bắc có những nét mới. Chuyện được kể ở ngôi thứ ba, từ điểm nhìn không phải của các nhân vật, cũng không hẳn của người phụ nữ thuật chuyện, mà của một cái “ta” trung tính, từ con mắt của máy quay phim. Tác phẩm mang tính chất kép, như nhà văn xác định: “Đây là một cuốn sách. Đây là một bộ phim”. 

Nếu như Người tình lôi cuốn độc giả bằng giọng điệu tâm sự, hơi thở sâu lắng của một thứ văn xuôi tinh tế “không giống bất kỳ một văn xuôi nào khác” thì Người tình Hoa Bắc, với dáng dấp một kịch bản điện ảnh, lại gây kinh ngạc bởi sự tỉnh lược, cô đọng, bởi cách viết ngắn gọn, đi tới “tối thiểu”.

Trong sự thể hiện nhân vật, cũng có những nét mới. Thanh, người được nhà văn đề tặng tác phẩm, không có mặt trong Người tình – giống như cô gái Alice. Người Hoa, một trong hai nhân vật chính, khác nhân vật của Người tình, anh “táo bạo hơn”, “tuấn tú hơn, khỏe mạnh hơn”. Quan hệ của anh với gia đình cô bé không giống như trong Người tình, ở đây không phải người anh cả không thèm biết đến sự tồn tại của người Hoa và áp đặt cách đối xử đó cho tất cả những người khác, mà ngược lại, chính người Hoa nhiều lần coi như không có người anh cả. Anh giành được thiện cảm của bà mẹ, của Thanh, không chỉ do tiền bạc, mà bởi chính con người anh. Cô bé sớm cảm nhận và từng nói lên tình yêu của cô với anh, không giống như trong Người tình, chỉ đến giây phút chia lìa mới thấy được sự tồn tại của tình yêu ấy.

Trong khuôn khổ tháng điện ảnh và sân khấu Pháp của Trung tâm Ngôn ngữ và văn minh Pháp (L’Espace) 24 Tràng Tiền Hà Nội sẽ diễn ra buổi nói chuyện chuyên đề về Marguerite Duras và tiểu thuyết Người tình Hoa Bắc vào 18h ngày 27/11/2008. Buổi trò chuyện có sự tham gia của các dịch giả văn học Pháp tên tuổi: Lê Hồng Sâm, Trần Hinh, nhà nghiên cứu Trần Văn Công và nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên.

Điều lay động ta khi đọc và ám ảnh ta lâu dài sau đó, chính là sức mạnh mê hoặc của những chủ đề trở đi trở lại, quấn quýt lấy nhau, xuyên qua toàn bộ sáng tác của nhà văn: ham muốn, tình yêu, cái chết. Riêng với độc giả Việt Nam, sức hấp dẫn không cưỡng nổi còn từ vẻ đẹp của những đêm mùa khô, của những cơn mưa gió mùa, của mênh mang đồng ruộng, của xóm ghe thuyền, của bầy trẻ đánh xe trâu, những hình ảnh vừa huyền ảo, vừa rất thực, rất sống động, của mảnh đất phương Nam…

Nhục cảm, tình yêu, sự dâng hiến và cả những đau thương chói sáng, tất cả những yếu tố đã làm nên một Marguerite Duras mê hoặc đều hiện diện trong Người tình Hoa Bắc, cuốn sách “3 in 1” vừa là một kịch bản điện ảnh vừa như một tự truyện và trên hết là một tiểu thuyết tràn đầy xúc cảm.

Tác phẩm này vừa được dịch giả Lê Hồng Sâm chuyển ngữ và phát hành bởi công ty Sách Bách Việt và nhà xuất bản Văn học.

Phú Duy