- Tôi khóc vì nhìn thấy cướp.
- Cướp á, ai bị cướp, kẻ cướp có bị bắt không?
- Chủ thể bị cướp là… bánh kẹo, kẻ cướp là… cán bộ Nhà nước… không bị bắt.
- Này, này, ông có bị “ấm đầu” không đấy, cán bộ mà dám… đi cướp à.
- Rõ ràng giữa thanh thiên bạch nhật, lao vào giằng, xé và… cướp bánh kẹo.
- Ồi dào, nhẹ cả người, tưởng chuyện gì.
- Ông cho là chuyện bình thường à? Ông có biết lúc đó có rất nhiều trẻ em không?
- Thì sao?
- Thì các cháu nhìn thấy bố mẹ là “tấm gương” bon chen, giành giật.
- Ông nói ngắn gọn, sự việc xảy ra ở đâu, khi nào?
- À, sáng 6-9 (tức 13 âm lịch), tại Rạp xiếc Trung ương, Công đoàn của một Bộ tổ chức đón Trung thu cho con em cán bộ.
- Có bánh kẹo…
- Đủ cả bánh kẹo, bim bim, sữa… Khi MC vừa dứt lời, thế là sự hỗn loạn diễn ra, các ông bố, bà mẹ lao lên giằng, xé, cướp…
- Hiện trường thế nào?
- Tan hoang, sữa vỡ tung tóe, bánh kem vung vãi, bim bim rơi rông rổng.
- Nhiều ông bố, bà mẹ hớn hở ra mặt khi giằng được cả lốc sữa, có cháu bé mếu máo vì mẹ chen vào… không… cướp được gì.
- Thê thảm quá - Bỗng dưng tôi… muốn khóc.