Quý ông ở phố bây giờ

ANTD.VN - Không cứ ở ngày hôm nay mà cũng đã lâu rồi, có một tiêu chí bình thường được nhiều người, đặc biệt là phụ nữ vừa có chút khôn vừa có chút sắc hay dùng để đo đếm những đàn ông thành đạt, đó là Danh và Lợi. 

"Dù kinh tế bây giờ tồn tại nhiều rủi ro nhưng trên phố càng ngày càng nhiều người thành đạt" 

Danh nôm na là sang, Lợi nôm na là giầu. Có điều hồi xa xưa, cổ nhân thong thả, mũi tinh, nên quan niệm rằng danh có thể sạch và thơm (thanh danh), hoặc có thể bẩn và thối (xú danh). Người nay bận rộn nên ít ngửi, nhiều khi đơn giản chỉ coi danh là sự nổi tiếng trên truyền thông, ví như ai đấy đang hành nghề ở showbiz chẳng hạn.

Còn nếu đang phấn đấu trên hoạn lộ thì danh có thể hiểu là "bằng" là "cấp", hoặc tuyệt vời nhất là "chức". Lợi thì rõ rồi, xưa nay thống nhất đều gọn lỏn hiểu là tiền. Nói chung bây giờ, một người đàn ông có tiếng lại có tiền, sẽ được số đông đàn bà mang vẻ khó tính coi là một quý ông thành đạt.

Quý ông, hình như tiếng Ăng lê là "gentleman", khi trân trọng Việt hóa là "Xơ". Còn tiếng Phú lãng sa kêu "monsieur", xuồng xã thì gọi "me xừ". Quý ông thì hiếm hoi như quý vật, nên cứ sểnh ra là bị tranh giành. (Thành ngữ "tranh danh đoạt lợi", chắc có xuất xứ từ hoàn cảnh này). Còn tại sao quý ông lại bất hạnh rơi vào tình cảnh thê thảm như thế, thì đi mà hỏi mấy quý bà thông minh đã vài lần đò, hoặc mấy quý cô "giả nai" đang sắp sửa được đại gia cưới.

Nhà thơ đầy nữ tính Đoàn Thị Lam Luyến từng hung hãn xót xa cảm thán: "Em đoạt anh từ tay người đàn bà kia. Cũng như người đàn bà kia đoạt anh từ tay người đàn bà khác. Anh yếu mềm và biếng nhác. Miếng mồi ngon của chiến tranh man rợ diệu kỳ".

Theo thẩm văn “ăn tươi, nuốt sống” của vài em chân dài người mẫu, cũng như của nhiều thiếu phụ đầu tư vào bất động sản đang đóng băng, thì chữ "Anh" trong đoạn thơ vừa trích là đại từ ám chỉ thân phận hôn nhân của một quý ông thành đạt.

Thật ra, đã là đàn ông thành đạt thì chẳng có ai yếu mềm và biếng nhác, ngoại trừ mấy thứ công tử được ăn thừa tự cả sang lẫn giầu từ phụ huynh. Thế nhưng, đàn ông thành đạt thời nào cũng vậy, đại loại vừa có tiếng lại vừa có tiền. Tuy nhiên, thời xưa rất khác với thời nay.

Ngày xưa, muốn "thành" (dựng nên sự nghiệp - Từ điển chú), muốn "đạt" (thông thấu tới nơi, hanh thông thời vận) thì đa phần đàn ông trước tiên phải vất vả học hành để tạo Danh. Cái danh tiếng bọn họ có được luôn đầm đìa mồ hôi của chữ. Rồi mãi về sau, tùy theo phúc phận từng người, lợi lộc mới miễn cưỡng đến.

Tuy họ có tiền, nhưng tiền cũng chỉ ở mức đủ, cốt giữ cho phong độ khỏi hèn. Chứ tuyệt không xa xỉ theo kiểu mua biệt thự triệu đô dành cho con giai, mua xe hơi dăm tỷ tặng cho bạn gái. Khi đôi chút dư giả, họ tinh tế yêu văn chương, tao nhã yêu nghệ thuật, lãng mạn yêu người đẹp.

Thỉnh thoảng trong bọn họ cũng có kẻ "sang bỏ vợ, giầu bỏ bạn", nhưng tất thảy đều tủi thân coi đấy là trúc trắc số phận, nào ai dám vênh mặt tự hào. Khi ra mắt cuốn sách hay tập thơ để chiều lòng cô vợ trẻ "tập hai" mới cưới, những kẻ này thường tổ chức gọn nhẹ thầm thì. Thậm chí có người suốt buổi tiếp tân, hầu như không dám ngẩng mái đầu muối tiêu cốt giấu đi xấu hổ.

Ngày nay đàn ông phấn đấu thành đạt vẫn trên trục Danh-Lợi ấy thôi, nhưng chiều đi ngược hẳn. Phần lớn bọn họ xuất thân từ cặm cụi kiếm tiền, lúc đã dư dật, phè phỡn mới bắt đầu tạo danh. Có phải vậy chăng mà chuyện mua bằng chạy chức đang là vấn nạn phổ cập làm đau đầu xã hội. Nhiều đàn ông thành đạt kiểu này ngấm ngầm thích người đời gọi mình là "đại gia".

Vì là "đại gia" nên nhà bọn họ vật vã to, đồ nội thất cũng "y phục xứng kỳ đức" vô cùng hoành tráng. Dàn âm thanh hơn trăm nghìn đô chiếm nửa phòng khách, để lúc vui thì nghe Đàm Vĩnh Hưng, lúc buồn thì nghe Hồ Ngọc Hà. Tiếng nhạc sắc nét chân thực tới mức, người nghe hạnh phúc những tưởng được thấy cặp "Kim đồng Ngọc nữ" của showbiz Việt đang lù lù ngồi trước mặt.

Góc phòng hớ hênh kê một cái piano Steinway&Sons, để đứa con béo ị cần cù tập đi tập lại bản "bé bé bằng bông". Trên tường la liệt treo tranh sơn dầu "chim hoa cá gái", hầu hết là tranh chép ở phố Nguyễn Thái Học. Vì say đắm yêu hội họa như thế, nên nhỡ có đi thi "Ai là triệu phú" thì kha khá đại gia đều tự tin cho rằng ông Nguyễn là một… họa sĩ nổi tiếng đương đại. 

Quá nửa đại gia có vườn rộng đều yêu thơ, khuôn viên nhan nhản những cặp lục bát do chính chủ nghẹn ngào sáng tác, được cầu kỳ mỹ nghệ khắc vào non bộ bằng đá quý. Thơ của đại gia có dân tộc tính rất cao, đẫm đầy mùi Thiền hăng say thoát tục. "Suối khe là suối khe ơi. Đã trông thấy suối khỏi chơi với người".

Khách tới thăm nhà, vừa uống chai Whisky già tuổi vừa nức nở thưởng thơ. Thi ca cao thâm thế này mà không làm hồ sơ gửi dự giải Nobel thì uổng quá. Chủ nhân khe khẽ đỏ mặt khiêm tốn tự bạch: Nhiều người liên tài nhiệt tình thúc, nên hôm qua tôi cũng đã lưỡng lự gửi rồi.

Nền kinh tế ở ta mặc kệ rủi ro vẫn đang lành mạnh tăng trưởng, số lượng người thành đạt tất nhiên cũng tăng theo. Nhờ có họ, đàn bà nói chung bỗng dưng yêu đời hơn. Khi trả lời phỏng vấn về chủ đề này, nhiều quý bà quý cô đều bẽn lẽn hồn nhiên cho rằng. Quý ông thành đạt là những người có khả năng dư dật nuôi vợ và xa xỉ bao người tình. Còn quý bà thành đạt là những người có khả năng tranh đoạt được một quý ông như thế.   

Tin đọc nhiều