[ĐỒ HỌA] Chiến đấu cơ mới của Iran có sức mạnh tương đương F-20 của Mỹ?

ANTD.VN - Northrop F-20 Tigershark là một phiên bản cải tiến của F-5 Freedom Fighter/Tiger II với sức mạnh thậm chí còn vượt cả phiên bản F-16 đời đầu. Loại máy bay này một lần nữa được đem ra so sánh với máy bay Kowsar của Iran mới sản xuất.

Ngày 3-11, Iran đã chính thức khởi động quá trình sản xuất hàng loạt máy bay chiến đấu Kowsar do nước này tự phát triển. Máy bay chiến đấu phản lực siêu âm thế hệ mới sẽ được sản xuất số lượng lớn với 2 phiên bản gồm 1 phi công và 2 phi công, có thể linh động sử dụng cho mục đích chiến đấu hoặc huấn luyện. 

Được biết, máy bay chiến đấu Kowsar được phát triển tại Cục Công nghiệp Hàng không Iran. Nó được ra mắt công chúng vào tháng 7-2017 và được trưng bày trước khách quốc tế tham dự triển lãm hàng không MAKS 2017 ở Moscow, thủ đô Nga cùng năm. Đến tháng 8-2018, Kowsar đã thực hiện thành công hoạt động bay thử nghiệm vào ngày 21-8, trước sự hiện diện của Tổng thống Hassan Rouhani, nhân ngày kỷ niệm Ngày truyền thống Công nghiệp Quốc phòng Iran.

Kowsar được coi là có nhiều tính năng hiện đại bao gồm hệ thống dẫn đường và kiểm soát hỏa lực hiện đại, hệ thống thiết bị điện tử tiên tiến, màn hình kỹ thuật số đa chức năng, bộ vi xử lý lập trình quỹ đạo đạn đạo, hệ thống hiển thị kính lái (HUD) tăng cường khả năng tấn công chính xác, một bộ radar đa chức năng kiểm soát hỏa lực xác định mục tiêu và có thể mang được nhiều loại bom đạn và tên lửa khác nhau. 

Tuy được coi là tiêm kích Iran tự nghiên cứu phát triển sản xuất, nhưng giới quan sát nhận định thực tế đây là phiên bản phát triển từ chiến đấu cơ F-5E của Mỹ. Tính năng của loại máy bay này có thể sánh ngang với F-20 Tigershark.

Tiêm kích đánh chặn F-20 Tigershark

Tiêm kích đánh chặn F-20 Tigershark 

F-20 Tigershark (Cá mập hổ) là mẫu máy bay tiêm kích được hãng Northrop Grumman bắt đầu chế tạo vào năm 1975 bằng kinh phí riêng, nhằm chiếm lĩnh thị trường xuất khẩu máy bay chiến đấu đang nở rộ vào giai đoạn đỉnh điểm của Chiến tranh Lạnh.

F-20 ban đầu được dự định mang tên F-5G, cải tiến đáng kể nhất của nó là thay thế 2 động cơ General Electric J85 của F-5 bằng 1 động cơ turbo phản lực General Electric F404 để gia tăng lực đẩy toàn phần lên 60%, giúp nâng tốc độ tối đa và tầm hoạt động. Bên cạnh đó, F-20 còn được trang bị radar General Electric AN/APG-67 có hiệu năng tốt hơn loại Emerson AN/APQ-159 nguyên thủy trên chiếc F-5E/F.

So với F-5E, mẫu F-20 nhanh hơn, có khả năng không chiến ngoài tầm nhìn hiệu quả, không kích các mục tiêu mặt đất bằng hệ thống vũ khí chính xác cao. Về vũ khí, F-20 được gắn 5 giá treo trên cánh và thân, có khả năng mang 3,6 tấn bom, tên lửa, rocket. Vũ khí đối không của máy bay gồm nhiều tên lửa AIM-9, AIM-7 Sparrow, hai pháo tự động M39 20mm với cơ số đạn 280 viên.

Khi tấn công mục tiêu mặt đất, F-20 sử dụng tên lửa không đối đất AGM-65 Maverick, hai ống phóng rocket CRV-7 hoặc LAU-10 với 4 rocket 127 mm và các loại bom thường Mk80, bom chùm CBU. Một điểm mạnh khác của F-20 so với những đối thủ cạnh tranh là khả năng đối phó nhanh với các tình huống khẩn cấp. Trong một đợt diễn tập thử nghiệm vào năm 1980, F-20 chỉ mất 2 phút 30 giây để đạt độ cao 12 km, sẵn sàng đối đầu với các mối đe dọa xâm nhập không phận.

F-20 có bay chuyến bay đầu tiên vào ngày 30-8-1982. Tuy nhiên đây dường như là thời điểm không thích hợp cho sự ra mắt và quảng bá hình ảnh của mẫu tiêm kích mới này vì Tổng thống Ronald Reagan đã quyết định nới lỏng những hạn chế cung cấp mẫu tiêm kích F-16 Fighting Falcon nổi tiếng cho các nước đồng minh.

Đến năm 1986, Bộ Quốc phòng Mỹ không đặt hàng F-20 mà lại sử dụng F-16 để trang bị cho lực lượng không quân Vệ binh Quốc gia. Quyết định này tác động đáng kể đến những quốc gia đang xem xét, lựa chọn mua tiêm kích Mỹ.