- Triều Tiên chế tạo tàu khu trục tên lửa hiện đại chỉ trong 400 ngày
- Tiêm kích F-35+ sẽ có 80% khả năng của F-47 với giá chỉ bằng một nửa
- 'Xe tăng chiến đấu chủ lực Challenger 3 không phải đối thủ của T-90M Proryv'

Căng thẳng Pakistan - Ấn Độ đã lên đến đỉnh cao mới sau khi Quân đội Pakistan được ghi nhận đã triển khai pháo tự hành khổng lồ M110 203 mm đến khu vực giao tranh hôm 27/4/2025.

Hình ảnh được đăng tải trên mạng xã hội X cho thấy đoàn tàu chở lựu pháo tự hành M110 di chuyển qua lãnh thổ Pakistan, gây ra cuộc tranh luận gay gắt và quan ngại trong cộng đồng quốc tế.

Động thái này diễn ra sau khi lực lượng vũ trang Pakistan phá hủy 2 trạm quan sát của Ấn Độ ở Thung lũng Leepa, nối tiếp vụ tấn công khủng bố Pahalgam khiến 26 người thiệt mạng mà New Delhi cáo buộc Islamabad đứng sau.

Bộ trưởng Quốc phòng Pakistan - ông Khawaja Asif cho biết, Islamabad không có kế hoạch khởi xướng hành động quân sự, nhưng sẵn sàng cho một phản ứng "tương xứng hơn" trong trường hợp bị Ấn Độ tấn công.

Ông Asif nhấn mạnh rằng, việc triển khai lựu pháo tự hành M110 là biện pháp phòng ngừa cần thiết do Ấn Độ đã tăng cường quân đội dọc theo Đường kiểm soát (LoC), bao gồm cả pháo binh và máy bay chiến đấu.

Pháo tự hành M110 203 mm được bắt đầu phát triển từ giữa những năm 1950, nguyên mẫu đầu tiên có tên gọi T-236 được chế tạo vào năm 1959. M110 chính thức biên chế cho Lục quân và Thủy quân lục chiến Mỹ từ năm 1963.

Pháo tự hành M110 203 mm cũng như "người anh em" của nó là "Vua chiến trường" M107 175 mm đều sử dụng chung khung gầm cơ sở xe thiết giáp M578 nhằm tạo thuận tiện cho công tác hậu cần.

Trái tim của xe là động cơ diesel tăng áp 8V71T do General Motors chế tạo, có công suất 405 mã lực cùng hộp số tự động Allison XTG-411-2A với 4 số tiến và 2 số lùi, cho tốc độ tối đa 56 km/h, dự trữ hành trình 520 km, khả năng vượt dốc 30 độ, băng qua hào rộng 2,3 m.

Hệ thống pháo tự hành M110 sử dụng pháo M2A2 203 mm L/25 (nòng dài gấp 25 lần đường kính), phát triển từ khẩu BL 8-inch của Anh từng sử dụng trong Chiến tranh thế giới thứ nhất.

Pháo M2A2 L/25 của M110 bắn những viên đạn nặng 200 pound (khoảng 90 kg), có sức công phá rất lớn đi xa 17 km, hoặc lên tới 30 km với đạn tăng tầm lắp tầng đẩy phụ trợ.

Pháo tự hành M110 có một dầm thủy lực hỗ trợ việc nạp đạn, tuy nhiên nó dễ bị sự cố và thường làm chậm hoạt động do yêu cầu kíp chiến đấu phải hạ hoàn toàn nòng trước khi sử dụng.

Tốc độ bắn của M110 chỉ được 1 phát/phút, tốc độ bắn trung bình là 2 phút cho mỗi loạt bắn. Trong trường hợp gấp bắn, kíp chiến đấu có thể tăng tốc độ bắn lên 2 - 4 phát/phút nếu nạp đạn bằng tay.

Việc này tuy đòi hỏi rất nhiều về sức khỏe của người lính, nhưng lại có ưu điểm là không cần phải hạ nòng pháo như dùng cơ cấu tự động. Thời gian triển khai bắn từ khi đang hành tiến chỉ yêu cầu 1 phút.

Kíp chiến đấu tiêu chuẩn của pháo tự hành M110 lên tới 13 người, trong đó 5 người trên xe (bao gồm lái xe, 2 pháo thủ, 2 nạp đạn) và 8 lính hỗ trợ đi kèm, họ di chuyển bằng xe chở đạn bọc thép M548.













