Hiệp sĩ mù và giấc mơ tình yêu

ANTĐ - Khúc Hải Vân- "người đương thời, chàng hiệp sĩ công nghệ thông tin khiếm thị" đang bận rộn chuẩn bị cho đám cưới.

Cô dâu là một tình nguyện viên từng tham gia các hoạt động tình nguyện và du học ở Nga về, xinh đẹp và thành đạt. Vân nói, có lẽ đó là may mắn lớn nhất trong cuộc đời của anh. Được yêu và được chạm tay vào mái ấm gia đình như bao người bình thường khác, điều mà trước khi gặp Ánh, Khúc Hải Vân chưa từng nghĩ đến.

Hiệp sĩ không biết buồn

Đôi khi thấy, có những con người, suốt đời chỉ ôm lấy nỗi muộn phiền, hay thiệt thòi của mình để kêu than, khóc lóc. Thậm chí, nhiều người có một cuộc sống đủ đầy, mà loay hoay cả đời không biết sống thế nào cho có ý nghĩa. Vậy mà, khi gặp Khúc Hải Vân, chàng hiệp sĩ công nghệ thông tin khiếm thị, thì tôi thực sự ngạc nhiên. Những buồn bã, bi quan, hình như chưa bao giờ dừng lại ở tâm hồn chàng trai này. Hay vì, khi con người ta tìm được ý nghĩa của cuộc sống, thì cuộc đời sẽ không còn nỗi buồn, dù bản thân họ đang gánh chịu những thiệt thòi.

Lúc nào gặp Khúc Hải Vân cũng thấy anh cười và tếu táo. Hằng ngày, trong con ngõ sâu hút ở phố Khâm Thiên chật chội, căn nhà nhỏ của mấy thế hệ sinh sống, Khúc Hải Vân cần mẫn làm việc, dạy học cho những người khiếm thị. Học sinh, nhiều người già hơn thầy. Vân làm công việc đó hơn năm nay, không tiền bạc, không đòi hỏi, chỉ với một tâm nguyện, nhưng người khiếm thị có cơ hội được tiếp xúc với máy tính, một giấc mơ xa xỉ đối với họ. 30 năm sống trong bóng tối, nhưng Khúc Hải Vân đã sống một cuộc đời ý nghĩa, khi anh tìm thấy ánh sáng trong chính tâm hồn mình, từ sự nỗ lực của mình.

Cái tên Khúc Hải Vân không còn lạ với bạn đọc. Chàng hiệp sĩ công nghệ thông tin khiếm thị này từng gây ấn tượng bởi một phần mềm dành cho người khiếm thị anh tự mày mò và viết năm 2006. Cái tên Hiệp sĩ công nghệ thông tin gắn với Vân từ giải thưởng đó. Nhưng những gì mà chàng trai khiếm thị này làm được, không chỉ dừng lại ở đó.

 

Chàng hiệp sĩ CNTT bên chiếc máy tính.

Vân sinh ra trong một gia đình viên chức nghèo ở Hà Nội. Những năm tháng nhọc nhằn, mẹ Vân phải đi đưa cơm hộp kiếm tiền nuôi 4 anh em. Bị tật bẩm sinh, nên Vân được bố mẹ nuông chiều. Đã có những năm tháng, Khúc Hải Vân lớn lên như cây cỏ, sống không mục đích, thậm chí buông trôi số phận. Có lúc nghĩ, cuộc đời sẽ trôi đi trong bóng tối triền miên.

Nhưng rồi Vân ngộ ra một thứ ánh sáng khác, đầy năng lượng đang chảy trong tâm hồn mình. Mang cho Vân một cuộc đời ý nghĩa. Bắt đầu từ cú vấp ngã đầu tiên, khi Vân thi trượt đại học. Lúc đó, chưa có những công cụ hỗ trợ làm bài thi cho người khiếm thị. Vân học cấp tập trong mấy tháng để kịp tham gia kỳ thi, nhưng đận đó, Vân bị trượt. Giờ nghĩ lại, Vân vẫn cảm ơn cú ngã đầu đời đó, vì có động lực, và bức xúc để Vân bước tiếp. “Khi người ta không bị thúc bách bởi một điều gì đó, thì sự sáng tạo không đến”.

Giấc mơ đi về phía ánh sáng

l0 tháng mày mò với những bước đi lạ lẫm đầu tiên, Khúc Hải Vân đã bắt tay vào viết phần mềm. Càng viết, Vân càng bị hấp dẫn. Trung tâm tin học Tia sáng dành cho người khiếm thị ra đời từ đó. Với vai trò là người khai sáng, chàng trai họ Khúc đã kết nối những cuộc đời kém may mắn, có cơ hội được tiếp cận với công nghệ thông tin. Nhưng khát vọng của chàng trai trẻ tật nguyền này không chỉ dừng lại ở đó. “Điều tôi mừng nhất là Trung tâm Tia sáng đã đưa được máy tính đến với người khiếm thị, tạo nên một phong trào và kích hoạt tiềm năng của người khiếm thị. Một điều rất khó khăn đối với họ”. Những dự định, những công việc Vân đã làm, chỉ với một lý do giản dị, làm thế nào để thuận lợi cho mình và cho những người đồng cảnh với mình. Tất cả những danh hiệu hay sự xưng tụng của bạn bè đối với chàng trai họ Khúc này đều không có ý nghĩa, khi niềm đam mê công nghệ thông tin đã giúp Vân sống một cuộc đời thực sự có ý nghĩa.

Tôi ngồi cà phê với Vân một buổi sáng. Nụ cười luôn thường trực trên khóe môi của Vân, ngay cả khi anh rất mệt. Dường như, Vân luôn sợ làm người khác buồn. Vì tâm hồn anh quá nhạy cảm. Tôi hiểu, trong chàng trai này vẫn còn rất nhiều khát vọng. 10 năm miệt mài tham gia những hoạt động cộng đồng, l0 năm truyền lửa cho cộng đồng những người khiếm thị, biết nhìn nhận và yêu cuộc sống hơn. Đó là Khúc Hải Vân. Nhưng chừng ấy vẫn còn chưa đủ. Vân nói, Vân muốn làm một điều gì đó lớn hơn cho cộng đồng người khiếm thị, giúp họ gia nhập vào cộng đồng lớn. Đó là sự ra đời của website "tamhonvietnam.net". Vân mơ ước về một tủ sách nói cho người khiếm thị, một diễn đàn nơi họ có thể bày tỏ những quan điểm của mình.

Khi có cơ hội, kết hợp với một nhóm nghiên cứu của Đại học Bách Khoa, Vân đã lao vào làm việc như một con thiêu thân. Vân sợ tuột mất cơ hội đó, Vân sợ, một ngày nào đó, những ý định của anh sẽ bị lỡ nhịp. Bởi, không ai hiểu người khiếm thị, hiểu được những mong muốn và khó khăn của họ hơn chính người trong cuộc. Ròng rã một năm, có những thời điểm, Vân gần như kiệt sức. Đều đặn một ngày bắt đầu từ 7h sáng, cho đến 3h đêm, để thu âm, duyệt và cắt file. Vân làm việc điên cuồng. Phòng thu nhỏ của gia đình, nơi Khúc Hải Vân dùng để mưu sinh, biến thành phòng thu của dự án. Vân cắt hết những công việc kiếm tiền ở ngoài, để toàn tâm toàn ý cho công việc. Không lợi nhuận, không tiền tài trợ. Có lúc, chàng hiệp sĩ thông tin cảm thấy mệt mỏi, rã rời cả thể xác lẫn tinh thần. Nhưng có một động lực lớn hơn khiến Vân vượt qua... Đó là cơ hội cho cộng đồng những người khiếm thị được tiếp cận với văn hóa, được thụ hưởng những nhu cầu bình thường của một con người.

Tình yêu nở hoa

Những mỏi mệt của cuộc mưu sinh, khó khăn tan biến khi Khúc Hải Vân nói về người phụ nữ mà anh sắp kết hôn. Có lẽ là duyên phận, khi Vân quen Ánh qua dự án tamhonvietnam. Hải Vân tâm sự, anh đã từng yêu, từng chia tay. Và từng đau khổ. Nhưng những người phụ nữ anh yêu thường cùng cảnh ngộ. Và chưa khi nào nghĩ đến một kết cục lâu dài. Với Ánh, thì Vân càng sợ. Bởi cô là người bình thường. Vân có một khả năng đặc biệt khi nhìn nhận con người qua giọng nói. Lần đầu tiên nghe tiếng Ánh qua điện thoại, trái tim anh run lên những nhịp đập khác thường. Hồi đó Vân làm quản lý dự án, phụ trách đội tình nguyện viên đăng ký thu âm. Ánh là một tình nguyện viên, du học ở Nga về. Nhà Ánh ở tận Nam Định. Giờ Ánh làm việc ở Ngân hàng Nga - Việt. Vân bảo, một cô gái xinh đẹp, được học hành bài bản như Ánh, có rất nhiều cơ hội để tìm kiếm hạnh phúc. Nhưng không hiểu sao, hai người cứ bị hút vào nhau, đầu tiên qua những tin nhắn, tin nhắn không đủ thì chát, và email... và gặp gỡ.

 

Tâm hồn Vân vốn nhạy cảm, nhưng cũng quyết liệt. Đến giờ Vân vẫn nhớ từng ngày tháng gặp nhau. Vân bảo, hôm nay đúng 22 tháng 3 ngày chúng tôi yêu nhau... đã có lúc Vân mặc cảm, muốn chạy trốn số phận. Nhưng tình yêu đã sưởi ấm trái tim giá lạnh, cô đơn của chàng trai khiếm thị. Khúc Hải Vân gặp Ánh vào lúc anh khó khăn nhất về tài chính, lúc anh dồn một năm tâm huyết cho dự án tamhonvietnam. Lúc đó, Vân cạn kiệt về tài chính. Nhưng cô gái ấy nhất quyết không bỏ mặc Vân. Thậm chí, họ còn vượt lên sự ngăn cản của bố mẹ, cả sự nhìn nhận khắt khe của người đời. Tôi muốn gặp Ánh, không phải vì tò mò, hay sự hiếu kỳ, mà muốn cảm nhận, tâm hồn đẹp của một người con gái... Nhưng Vân chỉ cười, họ không muốn gây sự chú ý, cuộc sống của họ vốn bình yên, và hãy cho họ được bình yên như những người bình thường khác.

Nhưng tôi vẫn mạn phép viết một điều gì đó về tình yêu cổ tích của họ. Trong cái thời buổi cơm áo gạo tiền, nhiều giá trị đang bị đảo lộn, thì những mối tình đẹp của Vân và Ánh, là một sự chia sẻ thực sự ấm áp.

Một đám cưới của sự sẻ chia đang được chuẩn bị. Vân vui lắm. Những bức ảnh cưới được một nhiếp ảnh gia chưa bao giờ đi chụp đám cưới để kiếm tiền, Quang Bảo cảm động trước tình yêu của hai người, đã tình nguyện bỏ một ngày trời thực hiện bộ ảnh cưới duy nhất nhưng có ý nghĩa trong cuộc đời làm nhiếp ảnh của mình. Niềm vui đang rộn ràng trong trái tim chàng trai đa cảm này.

Tôi không hiểu điều gì có thể làm chàng trai khiếm thị này yêu cuộc sống và đang sống một cuộc đời ý nghĩa như vậy. Vân chỉ cười, đối với anh mọi lý thuyết, tuyên ngôn chỉ là màu xám. Những trải nghiệm, những va đập sẽ làm con người tự lớn lên. “Ai cũng có những cơ hội tìm thấy thế mạnh của mình, và cuộc sống cần có những khoảng lặng để tư duy và nhìn nhận lại mọi chuyện. Vân nghĩ, điều quan trọng nhất trong cuộc đời là sự trải nghiệm để tìm hiểu chính mình”.

Vợ chồng Vân và Ánh đang tham gia gia đình Minh triết. Đó cũng là một cơ duyên, giúp Vân hóa giải những phiền muộn trong cuộc đời bằng sự bình an và tĩnh tại. Và một trang web mang tên "songan.com", Vân đang làm với thông điệp chia sẻ: cơ thể an khang, tinh thần an lạc... muốn mang đến cho mọi người. Vân đã tìm thấy ánh sáng trong cuộc đời mình, thứ ánh sáng bền bỉ tỏa ra từ tâm hồn bằng những yêu thương và kết nối ấm áp trong cộng đồng... “Nếu không có những yêu thương của gia đình và bạn bè, và nếu không có tình yêu của Ánh, chắc Vân sẽ không có ngày hôm nay, ngồi cà phê với chị bình yên và nhẹ nhõm, như cuộc đời chưa từng khuyết thiếu một điều gì”. Như mỗi ngày thức dậy, lại thấy thêm một ngày ý nghĩa vì được sống trên cuộc đời. Đối với chàng hiệp sĩ công nghệ thông tin Khúc Hải Vân, đó đã là một điều hạnh phúc.