Giữa vùng lũ, hiệu trưởng gửi thư ngỏ mong trò đến trường không cần tự ti, lo lắng vì thiếu sách vở, đồng phục

0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
ANTD.VN - Thấu hiểu thiệt hại của các gia đình học sinh giữa tâm lũ Quảng Bình, thầy hiệu trưởng trường THPT Quảng Ninh đã gửi thư ngỏ tới học sinh với mong muốn trò trở lại trường không tự ti, lo lắng, biết mỉm cười vì còn người là còn của.

Dù chưa thể trở lại trường sau gần 2 tuần nghỉ học vì bão lũ bởi bị ảnh hưởng của cơn bão số 9, thầy trò trường THPT Quảng Ninh, Quảng Bình đã để lại cho cộng đồng mạng những cảm xúc sâu sắc qua bức thư ngỏ của thầy Hiệu trưởng Hà Văn Quý gửi học sinh ngày 27/10.

Bức thư thầy Hiệu trưởng ngôi trường giữa vùng lũ nhắn các trò những việc cần chú ý vào ngày trở lại trường đã khiến nhiều người thấy được sự chia sẻ ấm áp của thầy cô thấu hiểu cho những khó khăn, mất mát của học trò.

Nhiều chia sẻ trên trang mạng với bức thư của thầy nhắn nhủ: Những lời của thầy giúp các bạn vững tin hơn sau cơn lũ; Thư của thầy đã chạm đến trái tim của bọn em ạ...; Nếu tất cả các giáo viên đều hiểu và thông cảm cho học sinh như thầy thì tốt biết mấy...; Người thầy có trái tim ấm áp.

Ngôi trường khang trang cũng không tránh khỏi ảnh hưởng của đợt lũ lịch sử kéo dài tại nhiều tỉnh miền Trung

Ngôi trường khang trang cũng không tránh khỏi ảnh hưởng của đợt lũ lịch sử kéo dài tại nhiều tỉnh miền Trung

Được biết, thầy Hà Văn Quý sinh năm 1983, nguyên học sinh chuyên Toán trường THPT Chuyên Võ Nguyên Giáp tốt nghiệp lớp 12 năm 2001, là sinh viên ĐH Sư phạm Huế và được bổ nhiệm hiệu trưởng ngày 3/7/2020. Dưới đây là nguyên văn bức thư ngỏ được thầy Hà Văn Quý gửi học trò trường THPT Quảng Ninh

"Thân gửi các em học sinh.

Vậy là nước lũ đã rút, nhiều gia đình đang cố gắng dọn dẹp nhà cửa, đồ đạc và thầy biết nhiều em cũng đang sắp xếp áo quần, sách vở - dù không còn nhiều để xếp - chuẩn bị ngày mai đi học trở lại.

Ngày mai đi học, các em không nhất thiết phải mặc đồng phục, không nhất thiết phải áo trắng, áo dài và nếu có ố vàng một chút cũng không sao, đừng quá tự ti, lo lắng, miễn là áo quần đủ khô, đủ ấm em nhé.

Ngày mai đi học, các em không nhất thiết phải mang dép có quai hậu (như quy định của Đoàn trường), chỉ cần có cái để xỏ vào chân, bùn lấm một tí cũng được, sứt mẻ một tí cũng được, miễn là đủ để ngăn rác bẩn hay cây gai đâm vào chân, em nhé.

Ngày mai đi học, các em nhớ dậy sớm, đề phòng chiếc xe yêu thích ngày nào bỗng dưng "dở chứng", mình có thể làm một cuốc "bộ hành" giữa trời thu xanh mát, hoặc có thể ra đường ngóng chúng bạn, và nếu trễ một chút cũng không sao, miễn là đi đủ chậm và an toàn, thấy ai trách thì nhớ mỉm cười và cúi đầu xin được thông cảm, em nhé.

Ngày mai đi học, nếu chưa có đủ sách vở hoặc bút viết, xin các em đừng quá lo lắng, thầy cô còn có nhiều bài học làm người, bài học cho tinh thần tương thân tương ái, bài học về giá trị cốt lõi của học trò trường Quảng Ninh, mà đôi khi các em chỉ cần dùng trái tim để "learn by heart" mà không phải ghi chép gì nhiều, em nhé.

Ngày mai đi học, nếu cũng không còn cặp sách để đựng đồ cũng không sao, các em có thể bỏ tất cả vào một bao ni lông, cột thật chặt và nhớ ghi rõ tên và trường để bà con gửi trả về nếu lỡ nước có cuốn trôi, em nhé.

Ngày mai đi học, khoan hãy học bài cũ, các em có thể dành thời gian hỏi han bạn bè, thầy cô sau đợt lụt vừa rồi, và nhớ đừng chê cười nếu như "crush" của mình mặc đồ không được đẹp, đi dép không được "mốt" hay thấy một bao ni lông lăn lốc trong góc bàn cuối lớp, em nhé.

Ngày mai và nhiều ngày tới nữa, các nhà hảo tâm cũng sẽ đến với các em (như họ đã hứa với thầy cô), thầy mong các em biết trân quý những đồ dùng mà mình nhận được, nếu có hơi cũ, hơi rách thì cũng mong các em hiểu. Những món quà đó không chỉ là cuốn vở, tấm áo mà còn cả tấm lòng tương thân tương ái của các bác, các o, các chú, các anh chị em, và đặc biệt từ các bạn học sinh cùng trang lứa từ mọi miền khắp cả nước.

Các bạn học sinh ấy, dù còn nhiều nghèo khó nhưng vẫn đóng góp ủng hộ một vài cuốn vở hay 10.000 đồng, 20.000 đồng. Họ đã dành cho đồng bào miền Trung nói chung và trường chúng ta không chỉ tiền của, sức lực, thời gian, không chỉ sự cho và nhận thông thường mà còn cả tấm lòng yêu thương đến nghẹn lòng, em ạ.

Và cuối cùng, ngày mai đi học, thầy mong các em vẫn bình tĩnh, tự tin và mỉm cười, còn người là còn của, đừng quá lo lắng, đừng quá bi quan, thua keo này ta bày keo khác, chỉ cần cố gắng từng tí một, vượt qua những trở ngại trước mắt, không ngừng học tập, và thầy tin, tươi sáng sẽ sớm đến với chúng ta".