Nga được cho là buộc phải triệt thoái bớt máy bay chiến đấu trong đó có cả "chiến thần" Su-35S khỏi sân bay trên bán đảo Crimea được cho là lo việc bị tập kích.
Ít nhất đã có 24 máy bay chiến đấu cùng 14 trực thăng các loại, được Nga rút bớt khỏi bán đảo Crimea.
Thông tin này được tờ Newsweek dẫn lời Bộ trưởng Quốc phòng Ukraine cho biết, đồng thời cho nói rằng loạt vụ nổ trên đảo Crimea đã buộc Nga phải rút bớt các tiêm kích và trực thăng.
Trong một bài đăng trên trang Facebook chính thức của Bộ Quốc phòng Ukraine, Giám đốc Tình báo của nước này khẳng định: "Sau sự kiện Crimea, Nga đã di chuyển máy bay của họ từ căn cứ sân bay trên Crimea vào sâu trong lãnh thổ của họ ở đất liền".
Theo tin tình báo từ phía Ukraine, các máy bay đã được Nga di chuyển bao gồm 3 tiêm kích Su-27, 3 tiêm kích Su-34, 3 tiêm kích Su-35S loại mới nhất và "nhiều khả năng" là cả máy bay đánh chặn MiG-31.
Ngoài ra, một loạt các trực thăng cũng được cho là đã di chuyển khỏi Crimea, trong đó bao gồm ít nhất 6 trực thăng Ka-27. Nhiều khả năng điểm đến của các trực thăng này là căn cứ quân sự của Nga tại khu vực Krasnodar.
Hiện phía Nga chưa đưa ra phản hồi về các thông tin nêu trên.
Sukhoi Su-35 (định danh NATO: Flanker-E+) là máy bay tiêm kích hạng nặng, tầm xa, đa năng, hai động cơ, thế hệ 4++ do Tập đoàn máy bay quân sự Sukhoi phát triển dựa trên thiết kế Su-27 Flanker từ thời chiến tranh lạnh, để đối đầu với F-15 Eagle của Mỹ.
Nguyên mẫu đầu tiên được ra mắt vào năm 1992 tại Triển lãm Hàng không Quốc tế Farnborough (Anh) và trang bị cho Không quân-Vũ trụ Nga từ 1995.
Giữa những năm 2000, bằng các công nghệ tiên tiến, Sukhoi bắt đầu hiện đại hóa Su-35 thành máy bay tiêm kích thế hệ 4.5.
Phía Nga cho biết, những cải tiến về hình dáng bên ngoài cũng như các cấu kiện bên trong để Su-35 có hiệu suất chiến đấu tốt hơn.
So với Su-27 và Su-30, Su-35 có mũi máy bay lớn hơn; sử dụng nhiều hơn vật liệu sợi các-bon, và hợp kim lithium-nhôm trong cấu trúc thân, các cánh đuôi vuông hơn và rộng hơn; khung máy bay phần lớn được làm bằng titan có trọng lượng nhẹ hơn.
Su-35 dùng động cơ đẩy véc tơ 3 chiều mới Saturn AL-41F1S (còn gọi 117S) sử dụng công nghệ tua-bin áp suất thấp và tua-bin cao áp tiên tiến kết hợp cùng hệ thống kiểm soát số hóa chính xác SDU-D giúp tăng lực đẩy tổng thể 16%.
Vòi phun động cơ AL-41F1S có thể di chuyển theo các hướng khác nhau, hỗ trợ cho các cánh lái, giúp Su-35 có vòng lượn cực hẹp, có khả năng tránh tên lửa cũng như ưu thế trong chiến đấu quần vòng.
Tuy nhiên, nó không có khả năng bay với tốc độ siêu âm; khi tăng tốc, vẫn phải sử dụng chế độ đốt sau.
Trần bay của Su-35 là 18.000m, bằng F-15 và F-22, và cao hơn 3.500m so với F/A-18E/F Super Hornet, Rafale và F-35.
Su-35 có dự trữ nhiên liệu nhiều hơn 22% so với Su-27; có thể đạt tốc độ tối đa Mach 2,25 ở độ cao lớn (bằng F-22 và nhanh hơn F-35, F-16). Bán kính chiến đấu 1.700km không cần tiếp nhiên liệu trên không.
Khi mang thêm 2 thùng nhiên liệu phụ, tầm bay đạt 4.500km; Su-35 có khả năng tiếp nhiên liệu trên không, tiết diện phản xạ radar (RCS) chỉ từ 1 - 3 m2.
Với 8 tấn vũ khí được tích hợp, trong chiến đấu ngoài tầm nhìn.
Su-35 có thể sử dụng tên lửa R-77 Vympel có tầm bắn đến 175km, tính năng tương đương với tên lửa AIM-120 của Mỹ.
Su-35 còn được trang bị tên lửa R-27 tầm trung và R-37 tầm xa, dùng để tiêu diệt máy bay cảnh báo sớm (AWAC), tác chiến điện tử (EW) và máy bay tiếp liệu trên không.
Trong không chiến tầm gần, Su-35 sử dụng tên lửa dẫn đường hồng ngoại R-73 Vympel có khả năng bắt mục tiêu bằng thiết bị cảm ứng gắn trên mũ bay phi công; đầu dò tên lửa có thể "nhìn" thấy mục tiêu ở góc 60°; tầm bắn 300m - 30km; và một pháo cỡ nòng 30mm với cơ số đạn 150 viên.
Radar mảng pha bán chủ động IRBIS -E trang bị trên Su-35 có khả năng quét 240°, khoảng cách dò tìm đạt 400km với mục tiêu máy bay ném bom chiến lược và 90km với mục tiêu với máy bay chiến thuật.
Radar có thể khóa đến 30 mục tiêu khác nhau, trong đó có 8 mục tiêu có thể khóa gần như liên tục với độ chính xác đủ để đồng thời tiêu diệt bằng các tên lửa không đối không tầm trung gắn đầu dò chủ động.
Radar này có thể bắn hai mục tiêu đồng thời bằng các tên lửa với đầu dò bán chủ động.
Su-35 trang bị hệ thống tìm kiếm và theo dõi hồng ngoại (IRST) OLS-35, một lần có thể theo dõi 4 tín hiệu hồng ngoại với các bước sóng ngắn khác nhau.
Khoảng cách dò tìm tối đa là 90km (phần đuôi mục tiêu) và 50km (phía trước mục tiêu) mà máy bay đối phương sẽ không thể dò thấy, nhờ đó, nó có thể âm thầm bất ngờ công kích mục tiêu mà không cần bật radar dò tìm.
Hệ thống hồng ngoại dò báo động tên lửa với 6 cảm biến bố trí ở trước thân máy bay bao quát mọi góc độ, có thể phát hiện tên lửa phòng không vác vai, tên lửa không đối không, tên lửa đất đối không trong phạm vi 10km, 30km, 50km, tương xứng.
Hai cảm biến dò laser ở hai bên phần đầu của máy bay có thể phát hiện máy chiếu laser ở khoảng cách 30km.
Su-35 còn được trang bị hệ thống gây nhiễu điện tử L175M Khibiny có công suất mạnh để làm nhiễu tín hiệu radar.
Hiện nay Nga đã nâng cấp một số chiếc Su-35 lên chuẩn Su-35S với việc tăng cường nâng cấp các hệ thống điện tử để đáp ứng nhu cầu trong tác chiến hiện đại.
Su-35S đã được Nga điều động cho chiến dịch quân sự đặc biệt tại Ukraine, chúng chủ yếu làm nhiệm vụ áp chế không quân đối phương.
Dù thể hiện rất tốt khi khiến cho một số chiến đấu cơ Ukraine bị bắn hạ, nhưng Nga cũng đã bị tổn thất ít nhất 2 chiếc Su-35S bởi hỏa lực phòng không đối phương.