Đảng Quốc Đại của Ấn Độ nói rằng việc Trung Quốc triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa S-400 do Nga chế tạo tại khu vực biên giới ở Ladakh, nơi đang xảy ra tranh chấp.
“Đây là lần đầu tiên quân đội Trung Quốc triển khai hệ thống S-400 tới khu vực biên giới. Hành động này bộc lộ mối đe dọa nghiêm trọng đối với chúng ta và chính phủ phải thực hiện tất cả bước đi cần thiết để đảm bảo rằng vấn đề xung đột biên giới được giải quyết”, Sputnik dẫn lời ông Pawan Khera, phát ngôn viên đảng Quốc Đại Ấn Độ nói tại cuộc họp báo hôm 12/10/2021.
Theo nhiều nguồn tin, Chiến khu phía Tây quân đội Trung Quốc đã triển khai hệ thống tên lửa tiên tiến S-400 tại căn cứ Nyingchi ở Tây Tạng, cách Đường kiểm soát thực tế (LAC) 20 km về phía Đông Ladakh.
Tháng 11/2014, việc ký kết hợp đồng giữa Nga và Trung Quốc về cung cấp hệ thống tên lửa phòng không S-400 đã được công bố.
Tháng 11/2015, cố vấn của Tổng thống Nga về hợp tác công nghệ quốc phòng Vladimir Kozhin xác nhận hợp đồng. Trung Quốc là khách hàng nước ngoài đầu tiên mua S-400 của Nga.
Trung Quốc đã lần thứ hai thử thành công S-400 mua từ Nga và chính thức hoàn tất quá trình thử nghiệm hệ thống tên lửa phòng không này vào năm 2019, sau đó đưa chúng vào trực chiến.
S-400 là hệ thống đánh chặn hàng đầu của Nga trước khi S-500 vào biên chế, loại tên lửa này được Mỹ quan tâm đặc biệt và thường tìm cách ngăn cản các thương vụ giao dịch liên quan tới chúng.
Hệ thống này do Phòng Thiết kế, Tập đoàn Almaz-Antey, Nga, phát triển, là phiên bản cải tiến với nhiều tính năng mạnh mẽ hơn loạt hệ thống tên lửa đất đối không S-300.
S-400 được biên chế từ tháng 4-2007 và lần đầu triển khai trên thực địa 4 tháng sau đó. Nga đã thiết lập 4 trung đoàn S-400 thực hiện nhiệm vụ bảo vệ không phận quốc gia tại Moscow, vùng Kaliningrad, quận quân sự phía Đông và mới nhất là tại bán đảo Crimea.
S-400 cũng lần đầu tiên được Nga triển khai sang Syria để bảo vệ các căn cứ nước này tại đây, đồng thời Moscow cũng cho biết, chúng cũng sẽ góp phần bảo vệ đồng minh Syria.
Hệ thống có thể tiêu diệt tất cả các vật thể xuất hiện trên không, bao gồm máy bay, phương tiện bay không người lái (UAV) hay tên lửa đạn đạo, ở độ cao 50 km và tốc độ tối đa của mục tiêu lên đến 4.800 m/giây.
S-400 có khả năng theo dõi 300 mục tiêu và cùng lúc bắn hạ 36 mục tiêu trong đó. Đặc biệt, S-400 đủ sức hạ gục những tên lửa chiến lược có tầm bắn tới 3.500 km, gấp gần 4 lần hệ thống Patriot của Mỹ.
Gọi là hệ thống tên lửa tầm cao nhưng thực chất S-400 là một tổ hợp tên lửa đa tầm. Nó có thể hạ mục tiêu như chiến đấu cơ ở độ cao 27 km hoặc các mục tiêu tầm thấp, cách mặt đất chỉ từ 5 - 10 m.
Đây là đặc điểm mà không hệ thống tên lửa phòng không cùng thời của bất kỳ quốc gia nào làm được.
S-400 được tích hợp radar đa chức năng chống nhiễu, hệ thống phát hiện và ngắm bắn tự động, tên lửa phòng không, bệ phóng và trung tâm chỉ huy - điều khiển. S-400 có thể khai hỏa 5 loại tên lửa để tạo nên cơ chế phòng thủ phân lớp.
Cơ cấu chuẩn của một hệ thống S-400 gồm tổ hợp điều khiển 30K6E, trong đó có đài chỉ huy 55K6E với những thiết bị hiện đại như máy tính số, phương tiện truyền dữ liệu, hệ thống trắc địa…, 6 tiểu đoàn tên lửa phòng không và tổ hợp kỹ thuật 30S6E.
Tất cả được bố trí trên các xe bánh lốp nên di chuyển tương đối dễ dàng và tính cơ động cao. Đồng thời, chúng còn có hệ thống cung cấp điện, thông tin liên lạc, định hướng và bảo đảm sinh hoạt độc lập.
Toàn bộ hoạt động tác chiến đều được tự động hoá, từ phát lệnh đến phương tiện chiến đấu, điều khiển radar, tiếp nhận và xử lý thông tin từ sở chỉ huy cấp trên và các đài lân cận, đến xác định cự ly và mục tiêu cần tiêu diệt.
Nhằm tăng khả năng tác chiến trong bán kính 100 km và địa hình chia cắt, S-400 được trang bị cả các máy tiếp phát truyền dữ liệu và liên lạc cùng tháp 40V6MR để nâng cao dàn ăng ten radar đa năng.
S-400 có thể được triển khai chỉ trong 5 phút. Hệ thống này hoạt động hiệu quả gấp đôi hệ thống phòng không trước đây của Nga.
S-400 được coi là "con gà đẻ trứng vàng" của Nga khi giúp nước này thu hàng chục tỷ USD nhờ xuất khẩu.